Đalat | Ngôi sao băng lướt chéo bầu trời


“Như vậy là đủ rồi. Nhìn sương mờ giăng lãng đãng, với ánh đèn vàng leo lét phía bên kia đồi, ngắm sao trời ngay trước mắt”, anh T bảo, mắt vẫn đang nhìn xa xăm nơi ngọn đèn ẩn hiện trong màn sương đang phủ kín một vùng thung lũng quen thuộc.

Những khoảnh khắc an yên đến tột cùng, mặc kệ ngày mai sẽ ra sao, lòng có trống trải hay đặc quánh, tâm có rối bời, và cuộc đời vẫn lắm chênh vênh. Khoảnh khắc được là chính ta, nhỏ bé, trần trụi, vô nghĩa trước bầu trời rộng lớn, bao la, trước màn đêm đen dày đặc nuốt trọn cả ngọn đồi thông hoang dại. Điều gì đã đưa tôi đến chốn bình yên này? Phải chăng là tất cả mọi thứ đều được vũ trụ sắp đặt từ trước, từ rất lâu?
Nghĩ lại vẫn thấy thật buồn cười cho sự điên rồ, ngông cuồng và hoang dại của tuổi trẻ.

Đêm ấy là một đêm mùa thu Đà Lạt. À mà đâu phải, Đà Lạt làm gì có mùa thu, Đà Lạt là hai mùa mưa, khô rõ rệt, còn đêm hôm ấy là một trong những đêm cuối của mùa mưa, khi hồng bắt đầu đỏ ửng giục người hái còn dã quỳ thì bung nở vàng rực khắp nẻo đường hoang. Chúng tôi, như những kẻ lang thang đang bấu víu vào Nhà làm nơi nương thân lúc màn đêm buông xuống, kéo nhau lên mái nhà ngắm trời sao, kể nhau nghe những câu chuyện rồi cười ngặt nghẽo. Chúng tôi hát hết bài này đến bài khác, từ cải lương, trữ tình đến nhạc thiếu nhi, nhạc của thời học trò ngây ngô, vừa thương, vừa nhớ. Từng ngụm bia mát rượi đọng hơi thở và một phần hồn của kẻ uống trở thành người bạn không thể thiếu ở mỗi cuộc vui như cuộc vui đêm đó. Mắt mơ màng, mắt trằn trọc, mắt sáng long lanh. Bầu trời đầy sao không khác gì một màn đêm tối với những đốm sáng lay lắt lập lòe. Thi thoảng cả bọn ồ lên thích chí khi vừa săn được một ngôi sao băng lướt chéo bầu trời rồi vụt tắt…

(Đalat, 2018.10.14, viết lúc 1h52′ sáng – khi đầu óc đang đung đưa theo nhịp thở của màn đêm và mùi bia phảng phất).

Just be,


2 responses to “Đalat | Ngôi sao băng lướt chéo bầu trời”

  1. Well, thật sự là mỗi khi đọc các bài viết ở trang này, tâm trạng mình lại cảm thấy rất tuyệt, như được chữa lành vậy. Giọng văn của bạn là thứ mình rất thích, nó như đôi ba dòng tâm sự, nhưng thực sự nó mang một cảm giác hoài niệm vô cùng, cứ như đang trở về quá khứ vậy. Cảm ơn vì đã tạo ra một nơi yên bình như này nhé!

    • Cảm ơn bạn vì đã dành những lời thật ấm áp gửi tới mình. Đọc bình luận của bạn mình thấy được vỗ về nhiều thật nhiều. Mình đã bỏ bê không chăm nom nơi này đều đặn. Nhưng thời gian tới mình sẽ cố gắng thu xếp thời gian để chia sẻ nhiều hơn. Gửi bạn thật nhiều yêu thương <3

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *