Tôi đã bắt đầu lối sống tối giản như thế nào?

Tôi đã bắt đầu sống tối giản như thế nào

Bắt đầu với những tò mò, và thú vị

Tôi cho rằng bản thân là một đứa sống nghiêng về mặt tinh thần hơn là vật chất. Tất nhiên, điều đó không có nghĩa, tôi chẳng ngó ngàng gì đến những thứ xinh đẹp, đáng yêu bên ngoài. Một đôi giày Converse mới sẽ khiến tôi hí ha hí hửng cả mấy ngày liền, bận một bộ đồ xinh, tôi biết mình tự tin lên hẳn. Lắm lúc đi lang thang mấy cửa hàng nho nhỏ, bày ti tỉ những thứ cực kỳ dễ thương, máu tham trong người tôi cứ thế nổi lên, chỉ một ao ước thôi, là được mang về nhà tất cả bọn nó.

Cơ mà, đấy là mấy thứ xinh xinh để ngắm nhé, còn với quần áo, tôi lại rất hiếm khi đi lựa, hay mua. Tôi toàn mặc đồ của mẹ, hoặc của em gái. Nên toàn bị hai người kêu ca, đại loại như, sao không tự đi mua đồ về mặc, toàn cứ lấy đồ người khác mua về, rồi mặc như chúng là của mình. Đó! Thi thoảng hai chị em cãi nhau chí chóe vì mỗi chuyện áo quần. Nhưng tôi biết, việc tôi không mua sắm quần áo, không phải chỉ vì cái tội lười, mà còn vì tôi ghét (và không sẵn sàng) tiêu tiền vào những thứ đó. Hơn nữa, tôi dùng chung tủ quần áo với nhỏ em, vốn đã chật lắm rồi. Chẳng phải mặc đồ em, đồ mẹ sẽ tốt hơn lắm lắm sao?? Hà cớ chi phải mua thêm đồ về nữa.

Chính vì cái lối sống đó nên khi nghe đến chủ nghĩa tối giản, tôi khá hân hoan. Nó đúng là cái tôi cần, và cũng là cái tôi biết tôi có thể làm được. Hơn nữa, sống tối giản sẽ là một câu trả lời hoàn hảo cho những gì từ trước đến nay mọi người vẫn thường hỏi tôi – ‘Tại sao lại mặc đồ thừa/ cũ của người khác?” hay “Tại sao không thích đi mua quần áo mới?”. Và nhiều câu hỏi đau đầu khác nữa…

Nhưng có một điều rất hay về lối sống này là, tôi sẽ thải ra môi trường ít rác hơn! Chắc chắn rồi. Và quan trọng là, tôi không có dự định ở một nơi nào đó quá lâu. Tôi mơ nhiều lắm về những chuyến đi, và những trải nghiệm trên đường. Việc cắt giảm đi những thứ vật chất sẽ giúp tôi rất nhiều. Tôi sẽ không phải mang vác nặng, lại sẽ không quá chật vật khi phải nói chia tay với mọi thứ quanh mình trước mỗi chuyến đi.

Một câu trích tôi từng và vẫn luôn nói với mấy đứa bạn của mình, đó là “Buy experiences, not things.” Tôi bắt đầu với khái niệm sống tối giản như vậy đó.

Nhưng sống tối giản, đâu dễ dàng như tôi nghĩ…

Có một số sở thích (đã chuyển thành thói quen) khiến việc sống theo chủ nghĩa tối giản không còn dễ dàng như tôi nghĩ lúc ban đầu. Tôi thích đọc sách, hay nói đúng hơn là thích sách. Bởi hiện tại, thậm chí trên kệ sách của tôi vẫn còn mấy quyển tôi mua về từ tận mấy năm trước nhưng chưa hề đọc tới. Chứng tỏ chúng không hề cần thiết đối với tôi từ lúc đấy cho tới thời điểm này. Việc mua sách giấy về và trưng lên kệ chỉ làm đẹp căn phòng chứ chẳng hề có một vai trò nào khác. Thậm chí là những cuốn sách tôi thích, có đọc đi đọc lại mấy lần, thì tôi vẫn nhận thấy nó chiếm quá nhiều chỗ. Và quan trọng là rất mắc tiền! Tôi đã cực kỳ đấu tranh, nên giữ sách lại hay tặng chúng đi, rồi còn việc đọc sách nữa, nó là điều hiển nhiên tôi cần làm. Tôi phân vân và chẳng biết mình nên làm gì. Cuối cùng tôi nghĩ là có lẽ cứ để sách vậy, còn tập trung hạn chế những đồ vật không cần thiết khác. Dù sao sách cũng quan trọng hơn nhiều những thứ khác, không chỉ với tôi, mà còn với 2 đứa em tôi nữa.

(Mãi tới gần đây, tôi mới tìm ra một giải pháp vô cùng tuyệt vời. Tại sao không dùng sách điện tử nhỉ? – Ý tôi là máy đọc sách Kindle đó. Với Kindle, tính về mặt lâu dài, tôi sẽ tiết kiệm được kha khá tiền mua sách, lại không phải đọc sách giấy – tiết kiệm tiền, không gian, thời gian và giảm thiểu rác thải, bảo vệ môi trường. Chẳng phải đây là một ý hay sao? Tôi sẽ nói về Kindle ở một bài khác nhé, còn giờ, hãy quay lại vấn đề thôi!)

Đọc thêm: Minimalism: Dọn dẹp và tối giản kệ sách

Đấy là sách, còn những khó khăn khác nữa đó nhé. Tôi là một đứa thích lưu giữ mọi thứ, những thứ người khác vứt đi, tôi sẽ giữ lại, cho nó thêm cơ hội ở lại, để sống một cuộc đời thứ hai. Rồi tôi còn giữ tất tần tật những vật kỷ niệm mà mọi người tặng mình, những lá thư, tấm hình, chiếc vòng tay, sợi dây, cái móc chìa khóa nhỏ,.. Chúng vẫn đang nằm ngoan ngoãn trong hộc tủ bí mật của tôi. Tôi không bao giờ muốn vứt chúng đi, bởi với tôi chúng là cả một chuỗi dài những kỷ niệm tuổi thơ, hồn nhiên, trong trẻo nhất. Tính tôi như vậy nên rất khó khi có thể sống một cuộc sống tối giản mà người ta vẫn thường định nghĩa – sống giản đơn với những vật dụng cần thiết nhất của mình.

(Tất nhiên, chúng ta không thể nhét một lối sống nào đó vào một chiếc hộp định nghĩa được. Mỗi người có một cách nhìn khác nhau về việc thế nào là sống tối giản, và tôi tôn trọng điều đó. Tôi sẽ nói thêm về điều này, ở một bài viết khác)

Đọc thêm: Một vài suy nghĩ về lối sống tối giản – minimalism

Dù sao thì đấy cũng chính là những khó khăn ban đầu mà tôi cần giải quyết nếu muốn sống giản đơn hơn với những lựa chọn của mình. Quá trình thực hành lối sống này còn lắm gian nan và tranh đấu với bản thân lắm. Điều quan trọng nhất bạn cần nhớ, là mọi thứ đều cần thời gian, và bạn luôn không bao giờ lãng quên những điều mà bạn xem là quan trọng nhất. Chỉ cần vậy thôi…

Sống tối giản đã thay đổi tôi như thế nào, ở những ngày đầu tiên?

Cũng đã khá lâu, kể từ khi tôi biết đến và chọn sống tối giản, nhưng trước nhất, tôi sẽ kể bạn nghe những thay đổi nho nhỏ mà tôi hoàn toàn cảm nhận được ở những ngày đầu tiên tôi sống như vầy.

Tôi bắt đầu tập trung nhiều hơn vào những điều quan trọng

Là một người chọn cách sống giản đơn, bỏ lại đằng sau những thứ phù phiếm, không cần thiết, tôi nhận thấy bản thân bắt đầu tập trung nhiều hơn vào những gì quan trọng đối với mình. Mỗi buổi sáng trước khi đi làm, tôi không còn loay hoay cả tiếng trời chỉ để lựa cho bằng được một bộ đồ ưng ý để mặc. Khi đi chợ hay siêu thị, tôi chỉ tập trung mua những thứ mình cần và gần như không ngó ngàng gì đến những thứ khác. Chính những thay đổi nho nhỏ vậy thôi đã giúp tôi rất nhiều trong việc có thêm thời gian để làm điều mình muốn.

Bạn sẽ thấy vô cùng nhẹ nhõm

Như Tyler Durden từng nói, “Những gì bạn sở hữu rồi cuối cùng sẽ sở hữu bạn” (Nguyên văn: “The things you own end up owning you” – Fight Club). Đúng là như thế đó. Một khi bạn có quá nhiều thứ, bạn sẽ thấy bản thân luôn ngột ngạt và chẳng khác gì một kẻ phụ thuộc. Bạn không nỡ vứt/ cho đi một món đồ, vì bạn nghĩ “nhỡ đâu một ngày mình cần đến”. Và bạn biết, có thể ngày đó sẽ là 2, 3 năm nữa hoặc cũng có thể là chẳng bao giờ đến thật. Từ lúc tôi hạn chế giữ những đồ vật không cần thiết, đó là lúc tôi thấy mình thật tự do, bởi chẳng có gì có thể ràng buộc được mình. Và một điều quan trọng hơn là tôi bắt đầu sống với những giây phút hiện tại. Tôi là đứa thích ôm đồm mọi kỷ niệm trong quá khứ. Tôi sợ nếu mình không giữ những đồ vật ấy thì sớm thôi tôi sẽ quên hết những điều đẹp đẽ mà bản thân từng có ngày xưa. Nhưng liệu có cần thiết không khi cả năm trời tôi còn chẳng một lần ngó ngàng đến chúng? Thực lòng mà nói, chính việc sống tối giản đã giúp tôi được thở, ở ngay thời điểm hiện tại, thay vì cứ đăm đăm níu giữ những ngày tháng đã qua.

Tôi tiết kiệm được nhiều hơn

Hẳn nhiên rồi! Bởi tôi không còn đi lang thang và vác về nhà ti tỉ những thứ mà tôi luôn miệng nói “đáng yêu” nữa. Tôi biết việc mua sắm, dù là mua gì đi nữa, nếu không có một mục đích cụ thể thì đều là việc khiến bản thân lãng phí cực nhiều thời gian và tiền bạc. Bởi tất cả đó đều xuất phát từ tiếng nói “ham muốn” trong con người mình, chứ thực, không hề có ý nghĩa. Những ngày đầu tiên thực tập lối sống tối giản này, tôi đã không còn đi mua linh tinh nữa, tôi cũng hạn chế mua sách mới mà thay vào đó là đọc ebook, mượn sách của bạn hoặc thư viện. Tôi còn nhớ, 2 năm về trước, ở gần nhà tôi có tổ chức hội chợ sách cũ. Là một đứa mê sách (bạn biết mà), tôi đã dành cả buổi chiều để chọn sách và cuối cùng mang về một cuốn Jane Eyre cũ đã ố vàng. Có lẽ sẽ chẳng có gì cả nếu nó không phải là cuốn sách tôi đã từng đọc trước đấy. Nếu giờ được đổi lại, tôi thà bỏ số tiền đó vào hộp tiết kiệm cho những chuyến đi sau này của mình còn hơn!

Đấy là câu chuyện của tôi ngày xưa – những ngày chưa và mới bắt đầu thực hành lối sống tối giản. Vẫn còn lắm khó khăn, thử thách, và vẫn còn lắm những điều tuyệt vời (xen bỡ ngỡ) mà tôi đã trải qua/ hay nhận được từ lối sống này. Thế nên, một bài viết thôi sẽ không bao giờ là đủ. Dù sao đi nữa, điều tôi muốn nói sau cùng là, tôi bắt đầu lối sống tối giản như vậy đó, còn bạn? 

Just be,


Nguồn ảnh: Unsplash


Bài viết tiếng Anh: How I Became A Minimalist

,

One response to “Tôi đã bắt đầu lối sống tối giản như thế nào?”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *