[Sách] Linh tinh về “11 phút”


“11 phút”,còn nhớ những ngày đầu học Ielts ở trung tâm, tôi thường tranh thủ đến sớm và trốn vào thư viện để đọc sách trước giờ vào lớp. Thư viện Oxford đã vô tình trở thành thế giới thu nhỏ của riêng tôi, nơi tôi gặp “11 phút”. Paulo ceolho là một tác giả tôi luôn mến mộ, chính vì thế, “11 phút” đã nhanh chóng được tôi tia thấy đầu tiên. Với lấy quyển sách, ngắm nghía, do dự, mắt tôi đảo nhanh một lượt khắp những kệ sách trong phòng và quyết định “buông mình” vào quyển sách vẫn còn nguyên trên tay. Đọc quyển sách trong phiên bản tiếng Anh, đó là một trở ngại, và nó ko hề nhỏ. Nhưng ngôn từ Paulo vẫn vậy, vẫn rất thơ, rất mơ, rất dịu. Vẫn dễ đi vào lòng người và ở mãi trong đó. Dù đã được chuyển dịch sang Tiếng Anh, Tiếng Việt, dù đã được qua tay bao editors… lời văn của ông, vẫn cái mùi đấy, ấm mà đầy.

“11 phút”, chưa bao giờ là một tác phẩm văn học kinh điển, chưa bao giờ vượt ra khỏi cái bóng choáng ngợp của “Nhà giả kim”. Nó ở đó, núp sau cái bóng to lớn đó, nặng trĩu, cô độc nhưng không một chút yếu mềm. Nếu ở “Nhà giả kim”, người ta quen với một Paulo trong trẻo, vô tư, mơ mộng, thì “11 phút” lại hoàn toàn ngược lại. Sự mãnh liệt trong ý niệm, nhạy cảm về nội dung và mới lạ về chủ đề đã cho ta thấy một Paulo của một tác phẩm khác, tuy vẫn lời thơ ấm đấy, nhưng,trần trụi, dữ dội hơn, nhiều.

Một chủ đề táo bạo, một chủ đề chưa bao giờ gây hứng thú đến tôi, đã từng. Thế mà, bằng lối viết tinh tế, nhẹ nhàng, không chút cao trào, choáng ngợp, Paulo đã vượt lên trên cả những định kiến, những ý niệm cố hữu, ký cựu của xã hội, khiến tôi có một cái nhìn mới về tình dục.

Đó là một câu chuyện bắt đầu với “Once upon a time…”, kể về cuộc đời của Maria – một cô gái bình thường từ thuở sinh ra nhưng đã chọn đi theo con đường mà, dưới góc nhìn cuả xã hội, đầy bùn đen và nhơ nhớp. Trở thành gái điếm, đó là sự lựa chọn. Và trong suy nghĩ của Maria khi đến với con đường này, cô phải chọn hoăc là nạn nhân của cả vũ trụ, hoặc là kẻ phiêu lưu đang kiếm tìm kho báu. Trên cuộc hành trình phiêu lưu của mình, cô gái trẻ đã gặp gỡ, nói chuyện với không ít những người mới, họ không giống cô, và không giống nhau. Nhưng dường như tất thảy những người đấy, đều tìm kiếm tình yêu, tìm kiếm một sự đồng cảm. Họ tìm đến tình dục như một sự chạy trốn, hay chăng là một cách để giải thoát khỏi cái quẩn quanh của cuộc đời. Họ, tất cả, đều muôn được nói, muốn được lắng nghe, muốn yêu và được yêu. Phải chăng đó là những mong muốn thật sự của con người? Phải chăng, ai cũng đang cô đơn lắm, dù xung quanh là những bộn bề, đông đúc?

“I am two women: one wants to have all the joy, passion and adventure that life can give me. The other wants to be a slave to routine, to family life, to the things that can be planned and achieved. I’m a housewife and a prostitute, both of us living in the same body and doing battle with each other.” 
― Paulo CoelhoEleven Minutes

Lúc chìm đắm vào những câu chữ nhẹ nhàng, chưa một lần tôi nhớ đến Maria như một cô gái bán hoa, mà là một tâm hồn trơ trọi, có những khát khao, những nỗi niềm… Có sự “dám” và “không dám” như bao tâm hồn khác. Sự khoái lạc trong tình dục, cô vẫn chưa tìm thấy. Niềm hạnh phúc trong tình yêu, cô, hình như, vẫn đang chờ.
Và rồi, Ralf xuất hiện, vẽ ra cả bầu trời tình yêu cho cô. Chàng họa sĩ đấy, đã nhìn thấy ánh sáng bên trong cô, chỉ cô hay thế nào là tình yêu thật sự…
Không phải là một câu chuyện tình yêu bất tử như Jack và Rose, cũng không phải là một mối tình với những cảm xúc mãnh liệt, những thử thách vô thường trong tình yêu như Noah và Allie, “11 phút” của Paulo chủ yếu tập trung vào sự liên kết giữa tình yêu và tình dục, khi cả hai người cùng khám phá tâm hồn, thân thể của người kia. “11 phút” là những phút giây thiêng liêng khi hai trái tim hướng về nhau, khi hai cơ thể hòa quyện với nhau, khi hai con người hòa chung làm một. Đó là vẻ đẹp của tình dục mà chính Paulo đã giúp chúng ta khám phá, cảm nhận.

,

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *